褒美 褒錄 衒材揚(yáng)己 十年一覺揚(yáng)州夢 褒衣 揚(yáng)手 賡揚(yáng) 唱揚(yáng) 簸揚(yáng) 播揚(yáng) 暴揚(yáng) 上揚(yáng) 神氣揚(yáng)揚(yáng) 褒賢遏惡 褒采一介 播土揚(yáng)塵 敷張揚(yáng)厲 揚(yáng)搉 搜揚(yáng)仄陋 揚(yáng)升 揚(yáng)水 抑惡揚(yáng)善 揚(yáng)名顯親 躍馬揚(yáng)鞭 揚(yáng)己露才 奮武揚(yáng)威 褒貶與奪 跋扈飛揚(yáng) 頓挫抑揚(yáng) 立身揚(yáng)名 奉揚(yáng)仁風(fēng) 揚(yáng)幡招魂 激揚(yáng) 鋪排張揚(yáng) 趁風(fēng)揚(yáng)帆 千載揚(yáng)名 臭名遠(yuǎn)揚(yáng) 發(fā)揚(yáng)蹈厲 海不揚(yáng)波 挫骨揚(yáng)灰 揄揚(yáng) 名揚(yáng)四海 褒姒 褒衣博帶 沸沸揚(yáng)揚(yáng) 揚(yáng)起 昂揚(yáng) 激濁揚(yáng)清 揚(yáng)雄 赫赫揚(yáng)揚(yáng) 揚(yáng)長而去 揚(yáng)厲 褒獎 止惡揚(yáng)善 抑揚(yáng)頓挫 傳揚(yáng) 揚(yáng)名立萬 王褒 褒揚(yáng) 褒義 褒義詞 揚(yáng)州 發(fā)揚(yáng)光大 弘揚(yáng) 揚(yáng)子江 發(fā)揚(yáng) 志高氣揚(yáng) 張揚(yáng) 足高氣揚(yáng) 趾高氣揚(yáng) 悠揚(yáng) 耀武揚(yáng)威 揚(yáng)長 吐氣揚(yáng)眉 表揚(yáng) 闡揚(yáng) 飛揚(yáng)跋扈 揚(yáng)眉吐氣 神采飛揚(yáng) 振揚(yáng) 游揚(yáng) 宣揚(yáng) 揚(yáng)揚(yáng)得意 揚(yáng)言 揚(yáng)湯止沸 揚(yáng)聲器 揚(yáng)棄 揚(yáng)名 外揚(yáng) 飄揚(yáng) 訐揚(yáng) 遏惡揚(yáng)善 稱揚(yáng) 鷹揚(yáng)宴 鷹揚(yáng)虎視 顯祖揚(yáng)宗 顯揚(yáng) 顯姓揚(yáng)名 頌揚(yáng) 意氣揚(yáng)揚(yáng)
1:贊美表揚(yáng)。 【造句】校長在周會上褒揚(yáng)他的救人事跡。
1:贊美表揚(yáng)。《書經(jīng).洛誥》「以予小子揚(yáng)文武烈」句下漢.孔安國.傳:「言公當(dāng)留舉大明德用我小子褒揚(yáng)文武之業(yè)而奉順天。」《后漢書.卷一四.宗室四王三侯傳.齊武王演傳》:「肅宗下詔褒揚(yáng)之復(fù)封張子它人奉其祠。」